Mỗi người một suy nghĩ, cảm nhận khác nhau, người thì cảm thấy rất vui vì một chính trị gia ở vị trí cao như ông Trương Tấn Sang đã thấu hiểu và trăn trở cho đất nước, một số người còn hân hoan cho rằng đất nước rồi sẽ sớm "cất cánh" bởi những vấn đề trục trặc đã được chỉ ra và có hướng giải quyết, nhưng cũng có người cho rằng lời nói này đưa ra khi "mọi sự đã rồi" và không mang lại giá trị gì nhiều...
Nhìn ra thế giới chúng ta thấy rằng có rất nhiều quốc gia có lẽ đã lựa chọn cho mình một con đường không chính xác về cấu trúc nhà nước và nền tảng thể chế chính trị. Khi đó mọi nỗ lực của bộ máy nhà nước và toàn thể công dân của quốc gia đó chỉ là quản lý và hành động nhằm đạt được cái mục tiêu (mà ta đã lựa chọn không đúng). Trong khi nhẽ ra việc cần làm là lựa chọn mục tiêu đúng và thực hiện để đạt mục tiêu đó ("Doing the Right Things is More Important than Doing Things Right"). Và vì vậy, nhiều khi không đạt được kết quả như mụt tiêu đề ra bởi sự mâu thuẫn nội tại của nó, còn nếu có đạt được mục tiêu thì lại là cái mà hầu hết công dân toàn cầu không mong đợi.
Thực tế hiện nay cho thấy, "bệnh" (của đất nước) thì ai cũng đã biết (có lẽ không cần phải nói nhiều), "thuốc" cũng đã được kê, nhưng không chịu uống, bởi uống thì thuốc quá đắng và quá rủi ro cho bệnh nhân hoặc một số bộ phận cụ thể nào đó trên cơ thể con người. Những "bệnh" của một số quốc gia được rất nhiều người đề cập là đặc trưng của một số loại thể chế chính trị. Cứ nhìn ra thế giới và đánh giá chúng ta sẽ thấy điều này. Cần nhìn nhận và hiểu rõ nguyên nhân sâu xa, gốc rễ gây ra những biểu hiện của "bệnh", Nếu không như vậy thì "thuốc" được kê thường chỉ là giải pháp tạm thời nhằm giảm đau và quên đi bệnh thật, mà chưa chữa đúng bản chất của "bệnh".
Khi hiểu được bản chất nền tảng thể chế gây ra những trục trặc cho đất nước, ta cũng có cái nhìn thông cảm hơn cho các vị chính trị gia, bởi chính họ cũng chỉ là một phần rất nhỏ của hệ thống, không thể đủ khả năng để chỉnh sửa hệ thống đó. Đừng trông chờ vào một cá nhân tinh hoa, quan trọng là phải tập hợp sức mạnh của toàn dân tộc, đặc biệt là tầng lớp trung lưu (có tri thức, có thời gian, không bị quá áp lực về cuộc sống vật chất...).
Bản chất của mỗi người đều muốn khẳng định mình qua việc làm các điều tốt, đều yêu nước và muốn đóng góp cho tổ quốc. Quan trọng là thiết kế thể chế, bộ máy nhà nước để cho mỗi con người ấy được đóng góp công sức của mình cho tổ quốc thông qua phát triển chính mình và không làm tổn hại đến các cá nhân khác.
Dù không hân hoan, nhưng dẫu sao vẫn rất vui và hoan nghênh tinh thần của các chính trị gia như ông Sang, bởi dù gì nó cũng phần nào giúp cho nhiều người có thêm động lực để đưa ra quan điểm của mình hơn. Chỉ tiếc một điều rằng nhẽ ra các ông, khi còn tại vị luôn sẵn sàng nói ra những lời nói ấy, khi đó thì sức mạnh của nó sẽ lớn hơn rất nhiều.